Đó là một mối yêu nhau kvòng hông tên, lặng lẽ diễn ra nơi những góc khuất mà ánh sáng và sự phán xét của người đời chưa từng chạm tới. Giữa họ là ranh giới mong manh của những chuẩn mực xã hội, là làn danh phận, là những tầm mắt ngỡ như vô hình nhưng luôn hiện diện đâu đó trong tâm trí. Người người phụ nữ ấy, vốn là hình mẫu của sự chuẩn mực, của sự yên ổn và kiêu hãnh, lại tìm thấy nơi cá nhân trẻ tuổi một ngọn lửa âm ỉ, đủ sức thiêu rụi những rào cản đạo đức vốn được xây cương cẩn thận suốt áo mưa năm. Mỗi lần họ gặp nhau là mỗi lần trái trái tim đập vội, là sự giằng xé giữa lý trí và khát vọng trốn chạy khỏi vòng quay nhàm chán của cuộc sống thường nhật. Họ lao vào nhau như hai kẻ lạc lối tìm kiếm cảm nhận được sống thật với bản năng của chính mình. Những mong muốn vốn bị kìm nén nay bỗng trỗi dậy, bốc đồng, dữ dội và đầy tội lỗi. Thế nhưng, chính cái vị đắng của sự cấm kỵ lại khiến họ kvòng hông thể buông tay. Càng bước sâu vào mối yêu nhau ấy, họ càng nhận ra bản thân đã trở thành những kẻ phụ thuộc vào cảm nhận được sống trong lén lút, nơi mà mọi quy tắc bị xé bỏ, chỉ còn lại hai phụ nữ trần trụi với những cảm giác nguyên sơ nhất.